XUÂN BÊN MẸ
Xuân về chậm chút xốn xang
Bởi còn có mẹ hanh hao đợi chờ
Con đi xây giấc mộng hờ
Dăm ba ngày tết ngẩn ngơ mẹ buồn
Nhiều khi nghĩ tết lệ tuôn
Con đi bỏ mặc mẹ buồn hẳm hiu
Lắm khi nghĩ dạ buồn thiu
Vai kia chữ hiếu vai này việc công
Thật lòng con cũng chả mong
Thế gian phỉnh nịnh nhột lòng lắm thay
Từ ngày khởi nghiệp đến nay
Con chưa có được nửa ngày cho con
Lắm khi nghĩ đến mẹ còn
Con lo chưa trọn lòng con rối bời
Bởi vì nghiệp lực bao đời
Con vay con nhận quá trời mẹ ơi
Dẫu cho máu chảy đầu rơi
Gian nan khổ cực không sờn chí con
Bao năm vai áo mẹ mòn
Nuôi con dại lớn để con cho đời
May mà phước đức mẹ ơi
Bao năm con lội giữa đời tạp ô
Trải qua bể niệm xô bồ
Đấy lời cổ ngữ con ghi trong lòng
Chả cầu hạnh phúc riêng mong
Chỉ cần mẹ khoẻ yên lòng con vui.
Thơ NQP.